Theo “bố già Hồng Kông” Lý Gia Thành, sự phá sản lớn nhất của một người chính là đánh mất chữ tín. Cho dù trong tay không có thứ gì, nhưng một khi còn chữ tín thì coi như vẫn còn vốn. Những người có thể trả tiền đúng hạn mới là người có thể làm được đại sự.
Bảo vệ chữ tín của bản thân, quý trọng mỗi cơ hội mà người khác dành cho mình, bởi đôi khi cơ hội chỉ đến một lần. Bạn bè đôi khi giống như tờ tiền vậy, có thật và có giả. Điều ta cần là chất lượng chứ không phải số lượng.
Sự phá sản lớn nhất của một người là sự phá sản lòng tin. Dù bạn không có gì trong tay, nhưng chỉ cần lòng tin của bạn và lòng tin của người khác dành cho bạn vẫn còn, thì bạn vẫn sẽ còn có vốn để lật thân.
Bảo vệ tốt sự đáng tin cậy của mình, trân trọng mỗi lần tín nhiệm mà người khác dành cho bạn! Bởi lẽ, đôi khi, chúng ta chỉ có một cơ hội duy nhất!
Bạn bè đôi khi giống như tờ tiền giấy vậy, có thật cũng có giả. Cái chúng ta cần là chất lượng chứ không phải số lượng.
Thời gian là máy phát hiện tiền thật giả tốt nhất!
Đừng bao giờ thấu chi sự “tín nhiệm”.
Viết tặng những người đang còn nợ đầm đìa ba chữ “đáng tin cậy”.
Bạn từng nói rằng:
Dạo này mua nhà;
Dạo này vừa mua xe xong;
Dạo này định sửa nhà;
Dạo này có hơi kẹt tiền;
Dạo này tiền học của con tự nhiên nhiều quá;
Dạo này lại mở thêm một cửa hàng mới;
Dạo này vừa mới nhập thêm mặt hàng mới;
Dạo này tiền nhà tăng nhanh quá;
Dạo này đang bắt tay vào một dự án mới;
Dạo này tiền thuốc thang của bố mẹ nhiều quá;
Dạo này…
Hỏi tôi liệu có thể cho bạn mượn chút tiền.
Khi đó tôi nghĩ như này, ai chẳng có lúc khó khăn, giúp đỡ bạn bè vượt qua khó khăn là điều nên làm, và quan trọng là tôi tin tưởng ở bạn, trân trọng tình bạn giữa hai chúng ta.
Tôi đồng ý cho bạn mượn tiền.
Nhưng, đến hẹn trả tiền, chẳng có tin nhắn nhận được tiền nào vang tới.
Một tháng trôi qua, vẫn vậy.
Hai tháng trôi qua, điện thoại vẫn cứ im im.
Sáu tháng trôi qua, vẫn như thế.
Một năm rồi, vẫn y nguyên.
Tôi chỉ muốn nói với bạn rằng,
Tôi cũng không phải sống cho một mình mình.
Tôi còn phải lo tiền thuốc thang, chăm sóc cho ba mẹ.
Tôi còn vợ phải quan tâm.
Tôi còn con cái đang tuổi ẵm nằm, tuổi ăn tuổi lớn, tuổi đi học.
Tôi còn nhân viên để phát lương.
Tiền điện, tiền nước, tiền nhà hàng tháng.
Tôi cũng có lúc khó khăn, chẳng khấm khá hơn bạn là bao…
Thu nhập của tôi, là tiền tôi dùng mồ hôi và công sức của mình đổi lấy.
Khi bạn khó khăn, tôi giúp bạn.
Tôi không cần bạn phải biết ơn tôi.
Dù rằng bạn có trăm ngàn lý do giời ơi đất hỡi, hợp tình hợp lý tới đâu thì cũng hi vọng bạn nể tình bạn bè mà trả tiền cho tôi. Làm ơn đừng thấu chi đi sự tin tưởng giữa bạn bè với nhau. Đừng biến tôi từ người có lòng tốt trở thành một “chủ nợ” hẹp hòi và bủn xỉn vì suốt ngày phải nhắc bạn trả tiền.
Đừng bao giờ phụ sự tin tưởng mà người khác dành cho bạn.
Con người, sống ở đời, nhất định phải giữ chữ tín, bởi lẽ nó còn đắt hơn cả tiền vàng, bất kể là hứa hẹn hay vay tiền, một khi niềm tin mất rồi, thì đó chính là sự phá sản về nhân cách.
Lý Gia Thành, tỷ phú Hồng Kông từng nói: Cái gì là khó nhất? Cho vay tiền! Người đồng ý cho bạn vay tiền, nhất định là quý nhân của bạn; không những đồng ý cho vay mà còn cho vay mà không có một điều kiện đi kèm nào, thì đó chính là quý nhân của quý nhân. Trong xã hội hiện đại, quý nhân như vậy không còn nhiều nữa, nếu gặp được rồi, hãy quý trọng họ cả đời.
Người mà khi bạn khó khăn cho bạn vay tiền, không phải vì người ta nhiều tiền, mà là bởi họ muốn khi bạn rơi vào vũng lầy, họ sẽ là người chìa tay ra kéo bạn lên.
Thứ cho bạn vay, không phải là tiền, mà là sự tin tưởng, sự khích lệ, là sự công nhận năng lực của bạn, là một khoản đầu tư cho tương lai của bạn.
Hi vọng đừng ai tự mình đạp đổ hai chữ “thành tín”.
Những người bạn chân thành và giữ chữ tín, chính là tài sản lớn nhất cuộc đời mỗi con người.
Hãy nhớ:
– Người luôn chủ động thanh toán, không phải vì họ vừa ngu vừa có tiền, mà đó là bởi họ xem trọng tình bạn, họ đặt bạn lên trên cả tiền bạc.
– Người chủ động nhường quyền lợi trong khi hợp tác, không phải vì họ đần, mà là bởi họ biết thế nào là chia sẻ, có phúc cùng hưởng.
– Người chủ động làm nhiều việc hơn trong công việc, không phải vì họ ngốc, dễ bắt nạt, mà là vì họ hiểu được hai chữ “trách nhiệm”.
– Người xin lỗi trước sau mỗi cuộc cãi vã, không phải vì họ sai, mà bởi vì họ biết, thế nào là trân trọng.
– Người đồng ý giúp bạn trong lúc khó khăn, không phải vì họ nợ nần bạn điều gì, mà là bởi họ coi bạn là bạn bè thực sự.
– Người ta giúp bạn là tình nghĩa, không giúp là lẽ đương nhiên.
Rất nhiều người xem nhẹ cái đạo lý nào, cho nó là lẽ đương nhiên.
Càng có nhiều người tự cho mình là thông minh, thậm chí còn giở trò bịp bợm, nuốt lời.
Những người như vậy, sớm muộn gì cũng phải trả “nghiệp”.
Người chân thành, đi mãi đi mãi rồi sẽ đi tới trái tim của mọi người.
Kẻ giả tạo, đi mãi đi mãi, rồi cuối cùng sẽ là vách đá.
Nếu nói con người ta gặp được nhau là nhờ vào cái duyên, vậy thì khi chơi với nhau, thứ mà con người ta dựa vào chính là sự chân thành và tin tưởng.
Người biết trả tiền đúng hạn, mới và đều là những người có thể nên được nghiệp lớn!
Còn bạn, bạn là kiểu người ra sao? Hãy ngẫm lại bản thân một cách tử tế, và nếu cần, hãy đưa ra sự thay đổi ngay từ ngày hôm nay!
Lá thư viết cho những người đã phụ hai chữ “lòng tin”
Bạn từng nói: Đợt này tôi đang cần mua nhà; dạo gần đây tôi phải mua xe; dạo này phải sửa chữa vài thứ; thời gian này tình hình kinh tế của tôi khó khăn quá; sắp tới phải dóng tiền học cho con; tôi vừa mở một cửa hàng mới; tôi vừa tiếp nhận một nhãn hiệu mới; tới đây tôi phải trả tiền thuê nhà; gần đây tôi đang thực hiện một dự án mới; tôi vừa gửi tiền phụng dưỡng cho bố mẹ; gần đây…
Sau đó, bạn hỏi tôi có thể cho bạn mượn tiền hay không?

Lúc đó tôi nghĩ thế này: “Ai cũng có những lúc khó khăn. Giúp người lúc họ hoạn nạn, họ sẽ cảm kích lắm! Bạn xứng đáng với lòng tin của tôi. Trong thời gian gần, tôi có thể xoay vòng đồng vốn, điều quan trọng là tình nghĩa giữa chúng ta kìa.”
Và thế là tôi đã đồng ý cho bạn vay tiền.
Cho đến thời gian trả nợ như đã hẹn, khoản nợ vẫn không được thanh toán.
Một tháng trôi qua, tôi vẫn chưa nhận được tiền.
Hai tháng qua đi, vẫn chưa thấy tiền đâu.
Thời gian thấm thoắt nửa năm trôi qua, khoản tiền của tôi vẫn bặt vô âm tín.
Một năm sau, tôi vẫn chưa nhận được dù chỉ một đồng.
Tôi muốn nói với bạn rằng, tôi không chỉ có một mình. Tôi có bố mẹ cần phụng dưỡng; vợ tôi cần ăn cần mặc; con tôi cần tiền mua sữa, mua đồng phục, đóng học phí; nhân viên của tôi đang chờ tôi trả lương; tiền nhà, tiền điện, tiền nước, tiền điện thoại, tiền mạng,… cũng cần phải thanh toán; xe tôi cũng cần phải đổ xăng…
Tôi không mở ngân hàng. Tôi không phụ trách in tiền!

Cũng như bao người, tôi cũng phải dùng mồ hôi nước mắt để đổi lấy thu nhập. Vào lúc bạn khó khăn nhất, tôi đã giúp đỡ bạn. Tôi không cần bạn phải biết ơn. Cho dù bạn có hàng nghìn hàng vạn lý do, tôi chỉ mong bạn có thể nhìn thấy thành tâm của tôi khi giúp bạn mà đem tiền trả lại cho tôi thôi. Mong bạn đừng phá vỡ lòng tín nghĩa và danh dự của mình. Xin đừng phản bội lòng tin của người khác.
Con người nhất định phải giữ lấy chữ tín, bới nó còn quý hơn tất thảy tiền bạc của cải trên đời. Bất luận là lời hứa bằng lời nói, hay là mượn tiền, một khi lòng tin đã không còn thì có nghĩa là nhân cách đã “phá sản”!
Người cho bạn vay tiền là “quý nhân” của bạn
Cho dù “siêu nhân” Lý Gia Thành đã nghỉ hưu, nhưng khi nhìn lại sự nghiệp kinh doanh huyền thoai của ông, tại sao Tập đoàn Cheung Kong Limited và Hutchison Whampoa có thể lớn mạnh đến vậy? Bởi ông biết, cho dù ông có ở đâu, làm gì, thành tín là quan trọng nhất.
Lý Gia Thành từng nói: “Khó nhất là gì? Đó là vay tiền! Người cho bạn vay tiền, nhất định là quý nhân của bạn. Không chỉ bằng lòng cho bạn vay mà còn không bắt bạn ký vào bất kỳ một tờ giấy ghi nợ nào, đó ắt hẳn là quý nhân trong các quý nhân.”
Những người cho bạn vay tiền trong lúc hoạn nạn, không phải vì họ có nhiều tiền, mà bởi họ muốn giúp bạn một tay khi bạn đang khó khăn. Thứ họ cho bạn vay không chỉ là tiền mà còn là lòng tin, sự tin tưởng, sự khích lệ, là sự công nhận năng lực của bạn, là sự đầu tư cho tương lai của bạn.
“Khó nhất là gì? Đó là vay tiền! Người cho bạn vay tiền, nhất định là quý nhân của bạn. Không chỉ bằng lòng cho bạn vay mà còn không bắt bạn ký vào bất kỳ một tờ giấy ghi nợ nào, đó ắt hẳn là quý nhân trong các quý nhân.”
Lý Gia Thành
Hy vọng mọi người đừng bao giờ giẫm đạp lên hai chữ “thành tín”. Thất tín chính là sự “phá sản” lớn nhất của đời người. Một người bạn đáng tin chính là báu vật cả đời.
Bên cạnh đó, hãy nhớ rằng:
Người thích chủ động thanh toán các hóa đơn không phải là người ngốc nghếch nhiều tiền, mà vì họ coi trọng tình nghĩa, coi trọng mối quan hệ đó hơn cả tiền bạc.
Những người khi hợp tác chung sẵn sàng nhường lợi nhuận cho người khác, không phải họ ngu ngốc, mà họ là người biết sẻ chia.
Trong công việc, người chủ động làm nhiều việc không phải vì họ ôm rơm nặng bụng, mà vì họ hiểu rõ hai từ “trách nhiệm”.
Người chủ động nhận sai sau khi cãi nhau chưa chắc đã là người sai, đôi khi chỉ vì họ chân trọng mối quan hệ ấy.
Những người sẵn sàng giúp đỡ bạn không mắc nợ bạn bất cứ điều gì, mà vì họ thực sự coi bạn là một người bạn.
Người khác giúp mình là vì tình, họ không có bổn phận hay trách nhiệm phải giúp đỡ bạn. Không có gì là “đương nhiên” cả. Ấy vậy mà có bao nhiêu người hiểu được đạo lý đơn giản này, bao nhiêu người coi đó là điều hiển nhiên.

Một số người tự cho là mình khôn ngoan, thậm chí còn chơi xấu với người khác. Loại người này sớm muộn gì cũng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người!
Người chân thành thì sẽ từng bước từng bước chiếm được sự yêu mến của người khác.
Người đạo đức giả thì chỉ khiến người ta khó chịu, muốn đi đi cho khuất mắt.
Nếu sự gặp gỡ giữa người với người phụ thuộc vào duyên số, thì việc có đi cùng nhau lâu dài được hay không lại phải tùy thuộc vào sự chân thành và đáng tin cậy!
Tiền bạc gần như là thứ có thể dễ dàng trả lại nhất rồi, có thể trả lại tiền đúng hạn thì mới có thể làm những việc to lớn hơn.
Tổng hợp Kknews, Báo dân sinh